从舅。母亲的叔伯兄弟。
引唐•赵璘 《因话录》卷三:“广平 程子齐 昔范 ……与堂舅 李信州 虞,相知最深,交契至厚。”
堂舅是一个汉语词汇,意思是母亲的叔伯弟兄。
堂 [ táng ] 1. 正房,高大的房子。 如 堂屋。堂客。堂倌。礼堂。澡堂。 2. 同祖父的亲属关系。 如 堂房。堂兄弟。 3. 旧时官吏审案办事的地方。 如 大堂。公堂。过堂。 4. 量词。 如 上了一堂课。一堂家具。 [更多解释]
舅 [ jiù ] 1. 母亲的弟兄。 如 舅舅。舅父。舅母。 2. 妻的弟兄。 如 妻舅。 3. 古代称丈夫的父亲。 如 舅姑(公婆)。“昔者吾舅死于虎”。 4. 古代帝王称异姓大邦诸侯为“伯舅”,异姓小邦诸侯为“叔舅”。诸侯亦称异姓大夫为“舅”。 [更多解释]
kè táng
shí táng
jiù jiù
măn táng
jiào táng
tiān táng
xué táng
lǐ táng
táng wū
diàn táng
cí táng
míng táng
táng táng
jiù fù
dà táng
lòng táng
jiù mā
zăo táng
jiù mǔ
tīng táng
líng táng
căo táng
jiăng táng
huì táng
táng huáng
jiù yé
táng shàng
miào táng
liàng táng
gōng táng
táng huì
táng xiōng
zuò táng
fó táng
táng guān
táng dì
fàn táng
bài táng
guò táng
chuān táng
dāng táng
táng mèi
yìn táng
táng kè
táng fáng
gāo táng
táng jiě
jiù zǐ
ān táng
lìng táng
zhèng táng
qī jiù
chán táng
táng zhí
tuō táng
gū jiù
堂舅的拼音是:táng jiù点击 图标播放堂舅的发音。
堂舅的意思是:从舅。母亲的叔伯兄弟。