忠臣之口。
引《后汉书·刘陶传》:“且 秦 之将亡,正諫者诛,諛进者赏,嘉言结於忠舌,国命出於谗口,擅 阎乐 於 咸阳,授 赵高 以车府。”
忠舌是一个汉语词语,读音是zhōng shé,是指忠臣之口。
忠 [ zhōng ] 1. 诚心尽力。 如 忠心。忠诚。忠实。忠告。忠于。忠魂。忠义。忠贞。效忠。赤胆忠心。忠言逆耳。 [更多解释]
舌 [ shé ] 1. 人或动物嘴里辨别滋味、帮助咀嚼和发音的器官。 如 舌头。舌耕(a.指读书勤奋;b.旧时学者授徒,依口说谋生,好像农夫耕田得粟)。唇枪舌剑。 2. 语言辩论的代称。 如 舌战(激烈议论)。 3. 像舌头的东西。 如 帽舌。火舌。 4. 铃或释中的锤。 5. 指箭靶两旁上下伸出的部分。 [更多解释]
zhōng shé
zhòng shè
zhǒng shè
zhōng shè
zhōng chéng
zhōng shí
shé tou
zhōng yú
zhōng chén
zhōng hòu
zhōng xīn
zhōng gào
zhōng yì
xiào zhōng
jìn zhōng
kǒu shé
zhōng zhēn
hóu shé
zhōng xiào
zé shé
zhōng liáng
huǒ shé
zhōng hún
chún shé
ráo shé
zhōng yǒng
zhōng yán
shé zhàn
shé tāi
zhōng liè
zhōng zhí
jiáo shé
zhōng shùn
xué shé
yú zhōng
zhōng gǔ
jīng zhōng
yăo shé
gǔ shé
zhōng shù
xiăo shé
zhōng ài
zhōng bào
zhōng bì
zhōng chì
zhōng chún
zhōng cuì
zhōng dăng
zhōng dé
zhōng dǔ
zhōng dūn
zhōng è
zhōng fāng
zhōng fàng
zhōng fèn
zhōng fú
zhōng fù
zhōng fǔ
zhōng gài
zhōng gān
zhōng gàn
zhōng gāng
zhōng gěng
忠舌的拼音是:zhōng shé点击 图标播放忠舌的发音。
忠舌的意思是:忠臣之口。